Khoa học và Đời sống số 38/2022

KHOA HỌC & ĐỜI SỐNG 30/9/1959 - 30/9/2022 16 PV Mai Loan: 16 năm gắn bó… Ân tình níu lại Cuối năm 2006, tôi bắt đầu tới Tòa soạn KH&ĐS thử việc ở Ban Thư ký. Báo vẫn in b n bông và 22h những ngày ra báo, công việc soát lỗi, biên tập vẫn hoạt náo. “Đặc s n” của Ban Thư ký là về muộn. Nhiều hôm đang làm việc, anh Hồ Dũng, họa sĩ lại nỉ non “Trâu bò chó lợn 3 giờ nghỉ, mình anh đêm vắng vẫn lầm than”, khiến c Ban lại cười bò. Vất v , cực nhọc, nhưng đó cũng là quãng thời gian vui, nhiều kỷ niệm nhất. Chúng tôi được làm báo thực sự, được cống hiến và đầy nhiệt huyết. Mỗi sáng cầm tờ báo còn thơm mùi mực in trên tay, c m thấy trân trọng, yêu thương. Từng con chữ, từng bài báo, đều in đậm công sức, tình c m của mỗi người dành cho tờ báo. Chúng tôi ở cơ quan nhiều hơn ở nhà; ăn trưa, ăn tối, ngủ (trưa) cùng nhau và chứng kiến những thăng trầm của tờ báo, những vui, buồn. 16 năm trôi qua, biết bao đổi thay. Thế hệ chúng tôi được gọi là lớp “người cũ” của KH&ĐS. Nhiều người rời khỏi báo và thêm nhiều người mới về. Nhưng với những người thực sự yêu mến, gắn bó với tờ báo, thì luôn coi KH&ĐS là nhà, vẫn gặp gỡ, gắn bó, hỗ trợ nhau khi cần, bởi vẫn là “người của KH&ĐS”. Với tôi, cũng nhiều lần phân vân, muốn rời đi, có những lời mời hấp dẫn…Nhưng rồi, những ân tình như thế, đã níu tôi ở lại. Bởi KH&ĐS không ph i là một cơ quan đơn thuần, mà tựa như một ngôi nhà, nơi có những người thân tôi muốn gặp mỗi ngày. BTV Minh Tuyết: Nỗ lực hơn từ niềm tin yêu của bạn đọc Tôi nhớ như in một ngày cuối năm 2014, bắt máy lễ tân thì đầu dây bên kia nhận ngay ra giọng, với sự niềm nở, hân hoan: “Ôi may quá, được gặp cô rồi. Bố tôi thamgia cuộc thi “Bí quyết sống khỏe” và nhận được gi i của quý báo. Ông phấn khởi lắm. Hôm đến nhận gi i cuộc thi có gặp cô, về nhà ông rất muốn c m ơn cô vì sự nhiệt tình, chu đáo khi ông đến nhận gi i thưởng, nhưng vì ông hơi lãng tai nên b o tôi gọi điện cho cô. Ông có chút quà quê muốn gửi lên Tòa soạn đ c m ơn tất c mọi người, cô cho tôi địa chỉ đ tôi gửi nhé…”. Cũngmột sáng tháng 7/2015 đầy bất ngờ, một bác cao tuổi đến Tòa soạn khệ nệ mang một qu mít, cùng vài chai mật ong đến tặng anh chị em KH&ĐS và đòi gặp bằng được tôi đ tặngmột bài thơ c m ơn, bởi sự nhiệt tình trong việc kết nối bác với bác sĩ. Và thật sự không th k hết những ân tình của độc gi dành cho Báo. 13 năm qua, ở nhiều vị trí công tác khác nhau, nhưng mỗi lần nhận được lời c m ơn của bạn đọc, tôi thấy yêu nghề hơn, nỗ lực, cố gắng phấn đấu hơn đ xứng đáng với niềm tin yêu của độc gi . PV Tuyết Vân: Đã dấn thân, khó dứt bỏ Ngày ấy, khi tr lời thắc mắc vì sao cử nhân kinh tế, kế toán trưởng lại thi tuy n làm phóng viên, tôi rất thật rằng: Tôi muốn được đi nhiều nơi, “ngắm nghía” những m nh đời và đưa những câu chuyện đó lên mặt báo. Trong hành trình 63 năm của KH&ĐS, tôi may mắn được đồng hành 1/3 chặng đường; đã có hàng ngàn câu chuyện khoa học, gương người tốt việc tốt và những m nh đời tôi gặp, tôi chia sẻ. Mỗi chuyến đi, mỗi m nh đời, mỗi câu chuyện đều vỡ ra cho tôi một kho tri thức, đ rồi thêmyêu cuộc sống, thêm gắn bó với nghề và trưởng thành hơn mỗi ngày. Với tôi, nghề báo là một nghề thú vị, đã dấn thân vào khó dứt bỏ. Mỗi ngày làm báo là một câu chuyện không trùng lắp, luôn có những thông tin mới, kiến thức mới. Hơn 20 năm theo nghề, cũng có lúc gặp khó khăn khi tác nghiệp, nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ đến từ bỏ. Hơn ai hết, tôi hi u những thú vị của nghề, đặc biệt là người làm báo khoa học. Tôi chọn làm báo KH&ĐS bởi các cộng tác viên, chuyên gia là những nhà khoa học có trí tuệ, có tiếng nói ph n biện sâu sắc, có tự tôn nghề nghiệp cao, trái tim thiện lương được hun đúc trong môi trường nghiên cứu. PV Khánh Thuỷ: Cả thanh xuân với một tờ báo Tôi đến KH&ĐS năm 1996, khi mới ra trường được vài năm. Từng tr i qua một vài cơ quan, nhưng về nơi này, tôi thấy đây đúng là đích đến của mình. Chưa ở đâu có môi trường làm việc hài hòa, dễ chịu, con người thân thiện đến thế. Chỉ cần bạn THANHXUÂN VỚI MỘT TỜBÁO và... cả trời thương nhớ iều gắn bó những người đang công tác tại Khoa học và Đời sống, rồi cả những người rời đi là nghiệp cầm bút, tình bạn, tình đồng nghiệp. Và trên hết, họ luôn coi tờ báo như một mái nhà để… cùng thương nhớ. yêu nghề và gắn bó với nghề thì thỏa sức làm, tự mình phát huy thế mạnh của mình. Từ thời bác Trần Cư làm Tổng Biên tập, nhẹ nhàng, rủ rỉ. Bác ít khi giao đề tài, chủ yếu cá nhân tự phát hiện, tự đề xuất và làm. Sang Tổng Biên tập Trần Thị Thu Hiên, tôi đánh giá đây là thời kỳ rực rỡ của Báo KH&ĐS, đời sống của cán bộ được nâng cao. Hồi đó, đ mua được 1máy tính tác nghiệp không dễ, nhưng chúng tôi được tạo điều kiện đ mua máy tính, máy nh, ai cũng phấn khởi. Đến thời Tổng Biên tập Trần Duy Phương, chúng tôi từ chỗ làm báo theo cách của các nhà khoa học, phần lớn là đặt bài rồi biên tập lại, chuy n sang làm thời sự, làm điều tra rồi làm c các cuộc tọa đàm… cường độ làm việc chưa lúc Cầm tờ báo vừa mới “ra lò” vẫn còn nóng hổi tại nhà in.

RkJQdWJsaXNoZXIy MTYzNTY5OA==